Chapter 8 Tập trung

by Đinh Đinh 21:17,Dec 22,2021
Sáng ngày hôm sau.

Sáng sớm Hàn Bân đã đến Cục cảnh sát, giao bản sao lưu video cho đội kỹ thuật xử lý.

Về đến phòng làm việc, thấy Tằng Bình ngồi trên ghế ăn sáng, nào là bánh quẩy, trứng luộc nước trà, tào phớ, dưa muối, trông khá thịnh soạn đấy chứ.

“Đội trưởng Tằng.”

“Hàn Bân, có muốn ăn chút đồ lót dạ không?” Tằng Bình khách khí nói.

“Tôi ăn rồi.” Hàn Bân đáp.

“Hôm qua, cậu với Lý Huy đi điều tra thế nào rồi?” Tằng Bình hỏi.

“Đang chuẩn bị báo cáo với anh đây.” Hàn Bân lấy một tấm ảnh chụp màn hình video: “Trần Quân, tối ngày 17 tháng 6 đã đến túc dục điếm Ngân Đô.”

“Điều này cũng không thể chứng cứ ngoại phạm được, thời điểm gây án là tối ngày 18 tháng 6.” Tằng Bình đáp.

“Còn một tấm ở đây nữa, chụp lúc rạng sáng ngày 18 tháng 6.”

Tằng Bình xem xét một lúc, lập tức nghĩ thông suốt: “Cậu nghi ngờ có người đã lấy tinh dịch của Trần Quân rồi có ý đặt ở hiện trường phạm tội.”

“Cái người đeo găng tay này, 9 giờ tối ngày 18 tháng 6 đã rời khỏi công viên Nhai Tâm bằng cửa sau, đây là ảnh chụp màn hình.” Hàn Bân lại đặt một tấm ảnh nữa lên bàn.

Tằng Bình đặt ba tấm ảnh lại gần nhau, xoa cằm nói: “Đúng là cùng một người thật, có chút thú vị đây.”

“Tôi thấy, người đeo bao tay này rất đáng nghi.” Hàn Bân nói.

“Điều này chỉ có thể chứng minh hắn đáng nghi, còn muốn định án vẫn phải có được bằng chứng xác thực.” Tằng Bình nói.

“Đội trưởng Tằng, ở hiện trường còn phát hiện được hai sợi lông, tôi đề nghị kiểm tra DNA của hai sợi lông đó.” Hàn Bân lên tiếng.

“Lông kia chưa chắc đã là của nghi phạm, cũng có thể là của người bị hại, hơn nữa lông cũng chưa chắc đã đưa ra được mẫu sinh học.” Tằng Bình đáp.

“Lông rất nhỏ, rơi xuống trong đêm tối, kẻ tình nghi cũng không phát hiện ra được, theo một chiều hướng nào đó thì còn chính xác hơn DNA.” Hàn Bân đáp.

“Được rồi, tôi sẽ đi xin.” Tằng Bình nói.

“Đội trưởng Tằng anh minh.” Hàn Bân cười nói.

“Bớt nịnh nọt tôi đi.” Tằng Bình cười mắng: “Giao cho cậu và Lý Huy một nhiệm vụ, chính là điều tra thân phận của kẻ đeo bao tay này, còn phải lấy được mẫu sinh học của hắn.”

“Vâng.”

….

Đội kỹ thuật đã xử lý video của nghi phạm với độ nét cao, lấy được bức ảnh chính diện sắc nét của nghi phạm, sau đó đối chiếu trong kho dữ liệu, sau nửa ngày kiểm tra cuối cùng cũng xác minh được danh tính của nghi phạm.

Họ tên: Lý Phi Phàm

Dân tộc: Hán

Tuổi: 25 tuổi

Chiều cao: 174cm

Công việc: buôn bán xe ô tô.

Tình trạng hôn nhân: chưa kết hôn

Địa chỉ: số 4 – 2003, tiểu khu Vinh Hân, đường Hoa Cương, thành phố Cầm Đảo.

“Nếu không thì cứ trực tiếp gọi hắn ta đến đây, vậy giả vờ làm khảo sát định kỳ để lấy mẫu sinh học của hắn.” Lý Huy lên tiếng.

“Nếu gọi đến Cục sẽ đánh rắn động cỏ.” Hàn Bân đáp.

“Vậy cậu nói nên làm thế nào?”

“Theo dõi hắn, nghĩ cách để lấy được mẫu sinh học của hắn.” Hàn Bân nói.

“Ha ha, hoá ra thằng nhóc nhà cậu còn có sở thích như vậy.” Lý Huy cười nói.

….

Nơi ở của Lý Phi Phàm các cửa hàng ô tô không xa, ngồi ba trạm xe bus là đến.

Để tránh cho việc theo dõi bị phát hiện, hai người chia thành ha ca, Hàn Bân sẽ theo dõi ca đầu, Lý Huy sẽ theo dõi ca sau.

Hàn Bân bắt đầu đi theo Lý Phi Phàm ở nơi gần tiểu khu Vinh Hân, Lý Phi Phàm ăn mặc rất phong độ, đầu tóc bóng loáng, đứng cách hai mét cũng có thể ngửi thấy mùi keo xịt tóc.

Khi hắn đến trạm xe bus, mua một chiếc bánh rán thêm một cốc sữa đậu nành.

Hàn Bân giả vờ như đang xem điện thoại, sau đó mới liếc một cái, phòng cho đối phương phát hiện.

Xe bus tới rồi, hai người kẻ trước người sau bước lên xe.

Sau khi Lý Phi Phàm lên xe, đôi mắt thi thoảng lại liếc sang một cô gái trẻ có gu ăn mặc khá hợp thời.

Được ba trạm, Lý Phi Phàm xuống xe, chỉ là Hàn Bân cũng không vội xuống xe mà hắn ngồi thêm một trạm nữa, như vậy để tránh đối phương nghi ngờ.

Lý Huy sẽ chịu trách nhiệm cho ca theo dõi sau.

Và mục tiêu của bọn họ chính là sữa đậu nành và ống hút trên tay của Lý Phi Phàm.

Hàn Bân ngồi thêm một trạm, vừa xuống xe đã nhanh chóng đi tới của hàng ô tô, tụ hội với Lý Huy.

Từ xa, Hàn Bân đã thấy Lý Huy đang đứng hút thuốc cạnh thùng rác, hắn hỏi: “Thế nào rồi?”

Lý Huy cười ha hả, quơ quơ cái túi nilon trong tay, trong cái túi có đựng chiếc cốc và ông hút.

“Làm tốt đấy.” Hàn Bân cười nói.

Hai người lập tức trở về Cục cảnh sát, đưa chén và ống hút đến phòng kỹ thuật để kiểm nghiệm.

Nhắm được mục tiêu thì kiểm tra cũng nhanh chóng hơn nhiều.

….

Sáng hôm sau.

Tằng Bình cầm báo cáo xét nghiệm về văn phòng.

“Ba ba….” Tằng Bình vỗ tay nói: “Mọi người dừng việc đang làm lại, chúng ta họp một chút.”

“Đội trưởng Tằng, có kết quả so sánh DNA rồi sao?” Hàn Bân hỏi.

“Có rồi sao?”

“Trong đó có một sợi lông đã có mẫu DNA, so sánh cho thấy khớp với DNA của Lý Phi Phàm.” Tằng Bình cho biết.

“Nói vậy, Lý Phi Phàm vô cùng đáng nghi, hắn lại xuất hiện ở công viên Nhai Tâm đúng thời gian gây án.” Điền Lệ lên tiếng.

“Quan trọng hơn là, hắn có thể có được tinh dịch của Trần Quân, nhờ cách đổ vấy cho Trần Quân mà rũ bỏ hiềm nghi của bản thân.” Hàn Bân nói.

“Hàn Bân, thằng nhóc này lại lập công rồi.” Tằng Bình cười đáp.

“Đều nhờ có anh giúp đỡ.”

“Vụ án này kéo dài cũng khá lâu rồi, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết, nếu không hung thụ rất có thể đã xử lý xong công cụ gây án rồi.” Tằng Bình nói.

“Đội trưởng Tằng, anh xin lệnh khám xét đi.”

“Điền Lệ, cô đi xin lệnh khám xét và lệnh bắt giữ đi, những người khác theo tôi.” Tằng Bình phân công.

“Rõ.”

……

Tiểu khu Vinh Hân, nhà của Lý Phi Phàm.

Hôm nay Lý Phi Phàm được nghỉ, đánh một giấc đến tận 9h sáng vẫn lười rời giường, hắn ăn mấy miếng bánh quy rồi nằm trên giường nghịch điện thoại.

Đến trưa, gọi ship đồ ăn đến.

“Cốc cốc cốc….” Tiếng gõ cửa vang lên.

“Ai vậy?”

“Tôi ở tầng dưới, WC nhà các người rỉ nước khiến trần nhà tôi ẩm hết rồi.” Giọng của một người đàn ông vang lên.

“Không thể nào, phòng vệ sinh nhà chúng tôi có nước đâu.” Lý Phi Phàm đáp.

“Nếu không tin cậu có thể theo chúng tôi xuống dưới xem thử.”

“Kẹt….” Lý Phi Phàm mở cửa phòng ra, còn chưa kịp lên tiếng.

Bèn trông thấy một đám đàn ông xông vào, người cầm đầu lên tiếng: “Chúng tôi là cảnh sát.”

“Các người tới nhà tôi làm gì?”

“Chúng tôi nghi ngờ, cậu có liên quan đến một vụ án cưỡng gian, đây là lệnh khám xét.” Hàn Bân đáp.

“Có phải có hiểu lầm gì không vậy?” Lý Phi Phàm nói.

“Lần này chúng tôi đến điều tra chính là muốn trả lại sự trong sạch cho cậu, mong cậu hợp tác.” Hàn Bân nói.

Tằng Bình phất tay: “Lục soát, cẩn thận một chút.”

“Tôi chưa từng làm gì sai hết, sao có thể liên quan đến vụ án như này được.” Lý Phi Phàm nói.

“Tối ngày 18 tháng 6, cậu ở đâu?” Tằng Bình hỏi.

“Đã lâu vậy rồi, tôi không nhớ nữa.” Lý Phi Phàm đáp.

“Để tôi nhắc nhở cậu một chút nhé, cậu đã đến công viên Nhai Tâm.” Tằng Bình đáp.

“Ồ, tôi nhớ ra rồi, thời gian trước, hình như nghe nói công viên Nhai Tâm xảy ra một vụ cưỡng gian.” Lý Phi Phàm dường như vừa nhớ ra và nói:

“Chỉ là, cũng có nhiều người đến công viên Nhai Tâm, đâu có nghĩa là tôi có liên quan đến vụ án đó.”

“Ở hiện trường, chúng tôi phát hiện được mẫu DNA của cậu.” Tằng Bình đáp.

“Không thể nào!” Lý Phi Phàm kinh ngạc nói.

“Ha ha, đừng có tự tin thái quá.” Tằng Bình cười, cũng không nói thêm nữa.

Trước mắt xem ra, Lý Phi Phàm có khả năng chống chế điều tra, muốn định tội hắn còn phải dựa vào chứng cứ.

Một lát sau, Điền Lệ đi đến nói: “Phòng ngủ chính không có công cụ gây án.”

Triệu Minh cũng lắc đầu nói: “Phòng vệ sinh cũng không có.”

Lý Huy nói: “Phòng bếp cũng không có.”

Nghe vậy, Lý Phi Phàm bật cười: “Tôi đã nói rồi, tôi chẳng liên quan gì đến vụ án này, tôi trong sạch.”

“Câu nói này, cậu nói hơi sớm rồi.” Hàn Bân nói.

Download APP, continue reading

Chapters

45