Chapter 20 Vụ án mới

by Đinh Đinh 22:43,Dec 22,2021
Đã nhiều ngày không có vụ án, có thể tan làm đúng giờ.
Sau khi Hàn Bân ăn cơm tối với bố mẹ xong, hắn đeo tai nghe, vừa nghe tiểu thuyết vừa đi bộ.
Tiểu khu Hoa Uyển trồng cây xanh rất tốt, Hàn Bân rất hưởng thụ loại cảm giác an nhàn khi tản bộ này.
Đi mệt rồi, hắn bèn ngồi xuống ghế nghe tiểu thuyết, thi thoảng sẽ ngây ngô cười một tiếng, làm người khác tò mò nhìn qua.
Cách đó không xa có ba người đi tới, ở giữa là một người con trai nhìn rất quen mắt, Hàn Bân tập trung nhìn lại, thì ra là đồng nghiệp của hắn Lý Huy.
Bên cạnh còn có hai người, một người con trai mặc áo sơ mi màu trắng cùng quần tây, một người con gái mặc váy công sở, trước ngực còn mang theo thẻ tên, vừa nhìn đã thấy giống người bên công ty môi giới.
Hàn Bân đứng dậy, nói: “Ủa? Không phải là cảnh sát Lý sao? Làm sao lại chạy tới đây rồi?”
“Đã lâu không gặp cảnh sát Hàn sao lại ở đây?” Lý Huy lộ ra biểu tình rất khoa trương.
Hàn Bân cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, “Đúng là rất lâu, đã hai tiếng rồi.”
Người ở công ty môi giới bên cạnh có chút dở khóc dở cười.
“Bân tử, sao cậu lại ở tiểu khu này?” Lý Huy đáp.
“Nhà tôi ở đây.” Hàn Bân nói.
“Ồ vậy chẳng phải về sau sẽ là hàng xóm của cậu à?” Lý Huy kinh ngạc nói.
“Cậu muốn mua phòng tại đây à?” Hàn Bân nói.
“Đùa à, giá nhà ở đây cao như vậy, làm sao tôi mua nổi.” lý Huy lắc lắc đầu.
“Tôi chuẩn bị thuê phòng.”
“Phong cảnh tiểu khu này rất được, tôi có thể dẫn cậu đi dạo.” Hàn Bân nói.
Nhà của Hàn Bân là ở lầu 6, phòng mà lý Huy xem là ở lầu 9, là phòng 801, không khác gì căn nhà của Hàn Bân cho lắm, cũng có 3 phòng ngủ, hai phòng khách, 2 nhà vệ sinh.
Sau khi vào cửa, người con gái bên công ty môi giới giới thiệu sơ qua, nhà thuê có hai dạng, một nhà có phòng chính và phòng vệ sinh, còn lại là hướng sườn nam Hàn Bân chỉ nhìn lướt qua, không có hứng thủ, mô hình phòng bọn họ khá giống nhau.
“Hai gian phòng này tiền thuê như nào?” Lý Huy hỏi.
“Phòng ngủ chính có phòng vệ sinh là 850 tệ, phòng ngủ phụ 600.” Nữ nhân viên nói.
“Có thể thấp hơn không?” Lý Huy đáp.
“Này đã là thấp nhất ở đây.” Nữ nhâ viên nói.
Lý Huy nhìn căn phòng, nói: “Trong nhà còn 1 người nữa à?”
“Đúng, là một người thuê phòng nữ.” Nữ nhân viên nói.
“Ồ! Đại khái tôi đã hiểu được hoàn cảnh rồi, để tôi xem xét lại một chút.” Lý Huy đáp.
Sau khi xuống lầu, người môi giới rời đi, Hàn Bân cùng Lý Huy đứng lại nói chuyện phiếm.
“Bân tử, cậu cảm thấy được không?” Lý Huy đáp.
“Cũng được.”
“Vậy cậu cảm thấy tôi nên thuê phòng nào?” Lý Huy đáp.
“Cậu thích căn phòng nào?”
“Đương nhiên là phòng ngủ chính, chỉ là có hơi đắt.” Lý Huy đáp.
“Vậy thuê phòng ngủ chính đi, có phòng vệ sinh cũng tiện, riêng tư một chút.” Hàn Bân nói.
Lý Huy gật gật đầu.
“Thuê gần vậy cũng tốt, có thể giúp đỡ lẫn nhau.” Hàn Bân nói.
“Còn có thể đi qua nhà cậu ăn ké.” Lý Huy cười nói.
Không phải ngày nào nhà Hàn Bân cũng nấu nước, có đôi khi buổi sáng cũng sẽ đến nhà ăn ăn.
Một phần bánh bao nhỏ, một trái trứng luộc nước trà, một hộp sữa bò , làm cảnh sát rất bất chợt, khi có nhiệm vụ, không ăn nhiều sẽ không có sức mà làm.
Sau khi ăn xong, Hàn Bân đến văn phòng, thấy ba người lý Huy, Điền Lệ, Triệu Minh đã tới.
Chào hỏi nhau xong, Hàn Bân chuẩn bị pha trà uống.
Tằng Bình bước nhanh đến, vỗ tay “Bốp bốp.”
“Thu dọn một chút, có vụ án.”
“Đội trưởng Tằng, vụ án gì?”
“Án mạng.”
Nếu là án mạng, khẳng định không phải việc nhỏ, mọi người liền thu dọn hành trang, chuẩn bị lên xe đến hiện trường.
Đi theo còn có đội kỹ thuật.
“Đội trưởng Tằng, người bên khoa pháp y sao lại chưa tới?” Điền Lệ đáp.
“Pháp y Trần đã đi tỉnh học tập, đội bên kia cũng có vụ án, pháp y Ngô hiện không trở về được, sẽ qua trễ một chút.” Tằng Bình nói.
“Đội trưởng Tằng tình huống cụ thể như thế nào?” Hàn Bân nói.
“Người bảo án tên là Lý Ngọc, là một nhân viên thu phí ở đường cao tốc, tối hôm qua trực đêm, sáng hôm sau lúc về nhà liền nhìn thấy chồng mình tên Hình Kiến Băng đã treo cổ.” Tằng Bình nói.
“Hắn bị giết hay là tự sát?”
“Chưa rõ ràng lắm.” Tằng Bình nói.
Treo cổ thuộc về loại tử vong bình thường, muốn báo án, phải đợi cảnh sát hình sự điều tra một chút, mới có thể xử lý hậu sự.
.....
Tại hiện trường vụ án ở vùng ngoại thành, trong thôn.
Cảnh sát nhân dân đã giăng lên dải phân cách, xung quanh có không ít người vây xem chỉ chỉ trỏ trỏ.
Hàn Bân xuống xe, đánh giá sơ qua bốn phía, không hề phát hiện cameras.
Đi vào bên trong bên trong là một cái sân nhỏ, ở giữa có ba tầng lầu, thực sự rất đẹp.
Hàn Bân mang giày cùng bao tay vào, vào đến sảnh lớn lầu 1, trên quạt điện có cột một cái dây thừng, còn có một người con trai tóc ngắn, hơi lùn bị treo ở trên.
Ở sofa bên cạnh có một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, đang cúi đầu,che mặt khóc nức nở.
“Đội trưởng Tằng, có thể bỏ thi thể xuống được không, chúng tôi đã chụp ảnh, lấy được bằng chứng rồi.” Lỗ Văn nói.
Đội trưởng Tằng gật gật đầu, “Buông xuống đi ,cẩn thận đừng để phá hỏng thi thể.”
Triệu Minh có lá gan lớn, xung phong nhận việc, cùng với lỗ Văn đem thi thể thả xuống, đặt ở trên đất.
Tằng Bình ngồi xổm một bên quan sát thi thể, phán đoán chỉ có thể là tự sát, nếu hắn bị giết, đội điều tra hình sự mới có thể tiến hành bước điều tra tiếp theo.
Nếu là tự sát, vậy để người lại.
Nếu là bị giết, có thể truy tìm manh mối điều tra.
Hàn Bân cũng học theo ngồi xổm một bên quan sát, tiếp theo đánh bạo dùng ngón tay sờ sờ thi thể.
“Tôi cảm thấy thời gian người này tử vong hẳn là từ 9 giờ trở đi.”
“Làm sao cậu biết được?” Lý Huy hỏi.
“Thông thường người chết từ nửa giờ đến 2 giờ bên trong sẽ bắt đầu cứng, từ 9 đến 12 giờ sau toàn thân sẽ cứng lại.” Hàn Bân nói.
Đây là kiến thức phá án do Hàn Bân dùng giá trị công huân, kèm theo kiến thức về hình phạt đổi lấy, giống như khắc vào trong đầu, chỉ cần lấy ra sử dụng.”
“Vậy hắn là tự sát hay là bị giết?” Điền Lệ hỏi.
Hàn Bân cẩn thận đánh giá một chút, nhìn vào vết thương ở cổ, nói “Hắn bị giết.”
“Làm sao có biết được?”
“Có hai điểm quan trọng, thứ nhất là vết thắt ở cổ ước chừng lệch khoảng 45 độ về phía trước, nếu hắn tự sát vết thất thường sẽ hướng về phía sau.” Hàn Bân nói
“Còn điểm thứ hai?” Điền Lệ đáp.
“Nguyên nhân thắt cổ chết không phải như chúng ta vẫn nghĩ là hít thở không thông mà chết, trong quá trình thắt cổ, máu trong cơ thể sẽ bị tắc lại, làm nạn nhân có cảm giác , nhưng trên thực tế nguyên nhân chính dẫn đến cái chết là do phần mạch máu ở cổ bị đọng lại, do đó bộ não chỉ có thể sử dụng dưỡng khí cùng máu do phổi cung cấp, dẫn tới bị thiếu máu não mà chết.”
“Việc này cùng tự sát thì có gì khác nhau?” Lưu Huy đáp
“Nếu thắt cổ chết mạch máu sẽ bị ứ đọng phần đầu, không cách nào được cung cấp đủ máu, cho nên người thắt cổ tự sát sắc mặt thông thường sẽ trắng bệch.”
Hàn Bân một bên nói, một bên chỉ vào mặt người chết, :”Mà đối với người bị giết, mặt nạn nhân cùng với phần cổ sẽ có lượng máu bầm lớn dẫn tới có màu đỏ thẫm.”
“Đúng là vậy.” Triệu Minh nói.
“Phân tích không tệ.” Có giọng nói của một người đàn ông vang lên.
Mọi người quay đầu nhìn lại, phát hiện Trịnh Khải Toàn đang đứng đó, hứng thú nhìn.

Download APP, continue reading

Chapters

45