Chapter 2 Chương 2: Xuyên Không (2)

by Tịch Nguyệt Chi Vy 11:07,Apr 01,2023
Sau khi linh hồn tan biến, Khanh Ly đang chờ đợi đến lúc mình được bay lên thiên đàng.

Với những gì mà mình đã làm, Khanh Ly rất tin tưởng, bản thân mình chắc chắn có thể lên thiên đàng! Trở thành một tiểu thiên sứ!

Nhưng chờ mãi chờ mãi, Khanh Ly vẫn không thấy âm thanh của thiên sứ vang lên bên tai, chỉ nghe thấy âm thanh lốp bốp của lửa.

Lửa? Hở? Lửa gì cơ? Chẳng lẽ là lửa địa ngục?

Mẹ kiếp!

Khanh Ly hốt hoảng mở mắt ra, đập vào mắt cô chính là khung cảnh đáng sợ. Một ngọn lửa màu đỏ bao vây xung quanh cô thành một hàng rào vĩ đại.

Khanh Ly: "..." Cái khỉ gì đây?

Khanh Ly vung tay, muốn quạt ngọn lửa này đi nhưng vừa chạm vào, cổ tay Khanh Ly đã đau đến mức không chịu nổi. Cô bực bội nghiến răng, muốn xông ra khỏi vòng lửa này.

Ý nghĩ này vừa hiện lên, một tầng nước đã xuất hiện, bao vây lấy cô, ngăn chặn sức nóng của ngọn lửa kỳ quặc đó. Khanh Ly thấy nghi ngờ nhưng cô nhanh chóng lao ra khỏi vòng lửa.

Vừa ra khỏi vòng lửa, Khanh Ly đã rơi vào trong trận thế cực kỳ tấp nập, cực kỳ đặc sắc.

m thanh ồn ào vang lên tứ phía, ầm ĩ đến mức như muốn đánh thủng màng nhĩ cô.

"Xem kìa! Là đại sư tỷ!"

"Đại sư tỷ ra rồi!"

"Đại sư tỷ!"

"Đại sư tỷ!"

"Đại sư tỷ!"

"Đại sư tỷ tất thắng!"

Cô gái đứng lơ lửng trên không trung, mặc đạo bào màu trắng thanh tao, thoát tục, không nhiễm bụi trần. Cô chớp mắt hai cái, nhìn thoáng qua bên dưới, mày đẹp hơi nhăn lại.

Khanh Ly thấy một đám người đang đứng dưới chân mình, tay cầm kiếm và trường cung, trang phục kỳ lạ, vẻ mặt hào hứng như thấy idol thời hiện đại, hoang mang không biết làm sao.

Sao lại thế này? Nhiều người vậy sao?

Sao lại đông như vậy? Còn đông như… kiến nữa chứ…

Này này! Tôi bị chứng sợ đám đông nhẹ đấy, các anh đừng có quá khích nha! Tôi sẽ la lên đó!

Khanh - ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì - Ly: "..." Cô đi nhầm vào phim trường rồi à? Hay đi nhầm vào hiện trường hoạt động thần tượng rồi thế?

Sao phản ứng của mọi người cứ như thấy minh tinh vậy! Giờ cô phải làm sao? Giơ tay chào hay mỉm cười rạng rỡ? Hay là cả hai?

Trong vài giây, tâm lý Khanh Ly xoay chuyển tám tám chín mốt bước ngoặt, không hề có điểm dừng. Đúng lúc này, một cơn gió nhẹ lướt qua, một người… à nhầm, một đôi nam nữ đẹp tựa thiên tiên đang đạp gió bay về phía Khanh Ly.

Khanh Ly chớp mắt hai cái, hoang mang hốt hoảng lùi ra sau. Nhưng cô chưa lùi được hai bước, chàng trai trẻ tuổi tuấn tú kia đã lên tiếng trước: "Đại sư tỷ, tỷ không sao chứ?"

Lần đầu tiên được đại mỹ nam hỏi thăm, Khanh Ly có hơi… bất ngờ nha!

Nhưng theo quy tắc lễ phép của người bình thường, Khanh Ly vẫn rất trấn định gật đầu, đáp: "Không sao."

Sau đó, một mỹ nhân cáu kỉnh bay tới trước mặt cô, nhăn mày hỏi: "Đại sư tỷ, tỷ có bị thương ở đâu không? Đám ma đạo đó thật thối nát! Dám giở trò mờ ám với đại sư tỷ!"

Khanh Ly chớp mắt hoang mang nhìn vị mỹ nhân kia, trong đầu bỗng nảy ra một suy nghĩ quỷ dị.

Chờ chút, cô không phải người nổi tiếng đúng không? Chắc chắn sẽ không có đoàn người hùng hậu như này chào đón được!

Cô cũng không đi đóng phim đúng không? Đúng! Vì thế chắc chắn cô không thể gặp diễn viên nổi tiếng được!

Vậy chẳng lẽ… cô gặp cái gọi là xuyên không rồi?

Nghĩ tới đây, Khanh Ly rất muốn tát mình một cái. Không! Không! Không! Đừng nghĩ như vậy! Thật đáng sợ!

Nhưng không thể không sơ suất, vì thế cô quay đầu nhìn mỹ nhân cáu kỉnh bên cạnh mình, hỏi: "Cái đó… cái đó, cô tên là gì vậy?"

Thiếu nữ cáu kỉnh hoài nghi nhìn cô, chỉ vào mình: "Muội? Muội là Thất Hoàng Nguyệt. Sư tỷ, sao tỷ không nhớ tên muội? Chẳng lẽ tỷ bị đám ma tu đó hại rồi ư?"

Khanh Ly biết cô gái kia đang lo cho mình, nhưng giờ, cô không có khả năng quan tâm nhiều như vậy nữa rồi!

Trong đầu Khanh Ly chỉ còn lại một hàng chữ chửi bậy dài dằng dặc.

Cô! Xuyên! Không! Rồi!

Còn! Xuyên! Tới! Tu! Chân! Giới!

Khanh Ly rất rất rất kích động, nhưng đan xen kích động cô còn có ý định chửi người.

Thất Hoàng Nguyệt là ai? Là nữ chủ!

Mà đi cùng nữ chủ là ai? Là nam chủ!

Vậy…?

Khanh Ly âm thầm lau mồ hôi trong lòng bàn tay, quay sang nhìn tiểu sư đệ bên cạnh mình, chỉ thấy một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào cô, rất lo lắng.

Khanh Ly: "..." Người đứng bên cạnh nam nữ chủ quả thật… không hề may mắn xíu nào!

Không phải phản diện thì cũng là làm nền. Mà còn không phải làm nền nữa thì cũng chỉ là nhân vật lót thảm, ba giây là ngỏm thôi!

Bây giờ cô chỉ muốn lẳng lặng!

Trái tim Khanh Ly đau ơi là đau, cô quay đầu, cười với nữ chủ một cái, sau đó tặng lại một câu: "Thứ lỗi, có chút việc, đi trước."

Và rồi, như một làn gió chạy đi xa.

Thất Hoàng Nguyệt: "..."

Nam chủ chưa rõ tên: "..."

Thất Hoàng Nguyệt thấy hơi khó hiểu, nhìn lại người bên cạnh, hỏi: "Đại sư tỷ sao thế? Chẳng lẽ bị thương rồi?"

Nam chủ lắc đầu: "Không biết, cứ để tỷ ấy một mình đi."

"Ừm."

Khanh Ly chạy thoát khỏi nơi đầy rẫy nhân vật chính ấy, quả quyết chạy vào trong một hang động. Cô ngồi bệt xuống đất, đau khổ nhìn trời.

Cô chết rồi, chết vì tai nạn giao thông, nhưng sau khi linh hồn tan biến khỏi trần thế, cô đã xuyên vào quyển tiểu thuyết tu tiên tên "Kế hoạch phục thù của Tinh Nguyệt".

Câu chuyện này xoay quanh việc đánh quái thăng cấp của nữ chủ Thất Hoàng Nguyệt và nam chủ Cố Tinh Sa. Chuyện cũng không có gì đặc sắc nếu không có tình tiết nữ chủ trùng sinh sống lại báo thù vả mặt.

Kiếp trước, Thất Hoàng Nguyệt đau khổ chết đi vì bị đồng môn phản bội, gia tộc quay lưng, bạn thân nhất đâm một dao vào ngực nàng ấy.

Chỉ có hai người duy nhất bảo vệ nàng ấy.

Đại sư tỷ Khanh Ly.

Và nam chủ, đồng thời cũng là sư đệ của nàng ấy, Cố Tinh Sa.

Kiếp này, nữ chủ trùng sinh trở về, thay đổi chính mình trở nên mạnh mẽ hơn, không để những người nàng ấy yêu thương chết oan nữa.

Vậy nên, người vừa nãy cô thấy chính là Thất Hoàng Nguyệt đã trùng sinh đúng không? Nếu nàng ấy đã trùng sinh vậy thì hẳn là sẽ rất căm hận những người hại mình. Nhưng nhìn biểu cảm lo lắng của nàng ấy dành cho cô, thì Khanh Ly tin chắc, nàng ấy không hận cô!

Không hận cô thì khả năng cao chỉ có một lý do thôi…

Cô đã xuyên thành vị đại sư tỷ kiếp trước đã bảo vệ cho nữ chủ mà hồn phi phách tán!

Khanh - người bảo vệ - Ly: "..." Bây giờ cô lại phải làm người tốt ư?

Khanh Ly không muốn! Kiếp trước vì làm người tốt quá nhiều mà Diêm vương thù cô, nên đã cho xe đâm chết cô. Kiếp này, cô không thể làm người tốt nữa!

Nhất định phải thành người xấu!

Khanh Ly chỉ tốn vài giây để điều chỉnh tốt suy nghĩ, thong thả đứng dậy, đạp gió bay ra ngoài cửa.

Nếu cô đoán không nhầm thì có vẻ tình tiết đánh nhau với ma tu sắp tới rồi! Kích thích quá đi!

Cô phải ra xem, tiện thể tăng thêm cảm quan người xấu của mình vậy!

Download APP, continue reading