Chapter 4 Chương 4: Vạn Oán Linh Đổi Một Nghê Hồn (2)

by Tịch Nguyệt Chi Vy 11:16,Apr 01,2023
"Tỷ!" Hiển nhiên là cách nói chuyện không coi ai ra gì của Khanh Ly làm Lý Hàm Vy rất tức giận. Nhưng có điều, nàng ta chỉ dám tức giận, chứ không dám tùy tiện trút giận.

Khanh Ly là đồ đệ thân truyền cũng là đồ đệ duy nhất của Ngân Nhạc chân nhân, là thiên tài trong thiên tài, chỉ mới mười sáu tuổi đầu đã là bước vào Kim đan trung kỳ, bỏ xa bọn họ hàng vạn con phố. Hơn nữa, Ngân Nhạc chân nhân là người bao che khuyết điểm một cách điên cuồng, ai dám động vào đồ đệ của ông quả thật chính là chán sống.

Chính vì thế, Lý Hàm Vy có điên cũng không dám động thủ với Khanh Ly.

Nàng ta nghiến răng, quả quyết quay đầu sang chỗ khác, một chữ cũng không nói nữa.

Năm người cả một đoạn đường phía sau đều không ai nói với ai câu nào, tiếp tục bảo trì trạng thái nước sông không phạm nước giếng.

Đi sâu thêm một lát nữa, Khanh Ly vẫn không tìm thấy cái gọi là bí vật kia, vì thế có hơi nản chí. Đến một cọng lông cũng không thấy, chứ đừng nói tới bí vật!

Khanh Ly đang muốn quay lưng bỏ đi, không tìm bất luận cái khỉ gì nữa, thì bỗng nhiên, mấy tên ma tộc ăn mặc kỳ dị nhảy xuống, chặn trước mặt bọn họ.

Khanh Ly: "..." Đúng là làm người tốt thường không thể sống thảnh thơi mà!

Đám nam nữ chính đều ở ngoài kia, sao bọn họ không ra đó đánh nhau lại chạy tới đây tìm cô gây sự chi vậy? Chán sống rồi ư?

Đám người theo sau cô thấy nhiều ma tộc như vậy, ý chí chiến đấu hăng hái dâng cao, bọn họ rút kiếm ra, vây xung quanh Khanh Ly, thành một hàng rào người bảo vệ cô.

Khanh Ly hoang mang nhìn chằm chằm bóng lưng bọn họ.

Vẻ mặt của cô như muốn nói: "Các ngươi làm cái gì vậy?"

Lý Hàm Vy như nghe thấy tiếng lòng của cô, nghiêm trang nói: "Đại sư tỷ, tuy tỷ không thích ta, ta cũng không thích tỷ, nhưng chúng ta là đồng môn, giúp đỡ nhau là việc nên làm. Chúng ta cản bọn chúng lại, cho tỷ thêm chút thời gian, đại sư tỷ tìm cách phá giải trận pháp dưới chân đi!"

Khanh Ly nghe lời này của nàng ta, rất muốn vỗ tay khen thưởng nàng ta. Tuy tiểu cô nương này tính tình không tốt nhưng thật nghĩa khí nha! Rất thú vị nha!

Nhưng làm sao bây giờ, cô lại không thích loại hình nữ tử chính nghĩa này chút nào nha! Hay là cầm kiếm đâm nàng ta một cái đi, chứng tỏ nàng ta nhìn sai người rồi, sau đó gia nhập ma tộc?

Chỉ trong vài giây, đầu của Khanh Ly đã xuất hiện vô số ý định xấu. Sau đó, cô lại cảm thấy ý định của mình có hơi biến thái rồi.

Ài, sao cô lại giống như bị tẩy não, thần kinh bất ổn rồi thế này?

Khanh Ly quả thực muốn tát chết mình, bây giờ đang trong hoàn cảnh nghiêm trọng, mày bình thường lại hộ tao cái não ơi!

Vì vậy, ngay sau khi Lý Hàm Vy cùng bốn người kia bày tư thế xong, đã nghe thấy giọng nói hào hứng của đại sư tỷ: "Được nha! Vậy các ngươi cố gắng lên, ta đứng sau làm cảnh nền là ổn rồi!"

Bốn người: "..."

"Phải rồi!" Khanh Ly vỗ tay cái 'bốp', cười cười: "Ta thấy chúng ta không nên quá tốt bụng, bỏ qua cho đám ma tộc xấu xí này. Chi bằng… mọi người đánh bại bọn chúng, sau đó trói lại, ta sẽ tra tấn bọn chúng, lấy thông tin bí vật, sau đó cướp lấy bí vật! Như vậy chúng ta sẽ lập công lớn, thành công lấy được ánh mắt hâm mộ của mọi người trong tông môn!"

Bốn người: "..."

Đám ma tộc: "..."

Khanh Ly không nhận ra bầu không khí quái dị, lúc này cô vẫn đang đắm chìm trong thế giới của mình: "Ai dà, mọi người không cần lo lắng, sau khi cướp được bí vật, ta nhất định sẽ không một mình chiếm công! Nếu có phần thưởng thì chúng ta chia đôi, còn nếu không có thì bán cái bí vật đó đi, chia ngân lượng nha! Còn nữa, còn nữa, nếu cái bí vật đó không đáng giá vậy chúng ta chỉ có thể đập nát nó, luyện vũ khí thôi…"

Theo sau đó là một tiếng thở dài rất bất đắc dĩ.

Bốn người: "..." Đại sư tỷ à, tỷ đứng trước mặt người ta, công khai thèm muốn bảo vật nhà người ta, có tốt không?

Nhưng… chủ ý này không tệ thì phải!

Giống như hiểu được lợi ích trong những phân tích tài tình của Khanh Ly, ý chí chiến đấu của cả bốn người phút chốc đã dâng cao ngùn ngụt!

Họ siết chặt thanh kiếm trong tay, xông đến đánh nhau với ma tộc.

Rất nhanh, âm thanh đao kiếm va chạm vào nhau đã bao phủ cả hang động tối tăm tĩnh mịch. Khanh Ly đứng một bên xem diễn, thỉnh thoảng lại vỗ tay hai cái như đang cổ vũ cho mấy đồng đội nhà mình. Vỗ tay xong, Khanh Ly mới nhớ ra chuyện lúc nãy Lý Hàm Vy nói.

Pháp trận? Ở chỗ này có cái trận gì sao?

Khanh Ly theo bản năng cúi đầu, dưới đất vẫn đen sì sì, hoàn toàn không có chút dấu hiệu nào của trận pháp.

Theo như hiểu biết của cô thì nếu có trận thật thì phải có ánh sáng hay đại khái mấy thứ như vậy, đúng không? Chẳng lẽ không có? Nhưng cô vẫn khá tin tưởng đồng đội nhà mình nha!

Hay là… còn cần phải mở vào cơ quan nào nữa?

Nghĩ tới đây, Khanh Ly không thể không cảm thán, cách nghĩ của ma tộc đúng là khác người!

Khanh Ly chậc chậc hai tiếng, sau đó, rút nhuyễn kiếm bên hông ra, dùng sức đâm thẳng xuống đất.

Ầm!

Một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, theo sau đó là tiếng gào thét đinh tai nhức óc của thứ gì đó, nghe vừa thê lương vừa rợn người. Khanh Ly rất sửng sốt, nhìn nhìn thanh kiếm trong tay mình. Kiếm của cô trâu bò thế ư?

m thanh vang trời dậy đất này đã kéo sự chú ý của đám người đang giao tranh bên kia lại đây. Trong số đó có một nam tu tên Châu Đông, hắn ta nhìn Khanh Ly, hoang mang, ngơ ngác hỏi: "Đại sư tỷ… tỷ làm cái gì vậy?"

Khanh Ly trả lại cho hắn một ánh mắt ngờ vực: "..."

Đệ hỏi ta như vậy làm ta hơi bị hoang mang đấy! Ta không biết chuyện gì đang xảy ra có được hay không? Ta mới là người khó hiểu nhất có được hay không?

Khanh Ly nhận ra ánh mắt của đám ma tộc nhìn mình cực kỳ độc ác, Khanh Ly có hơi sợ hãi…

Ừm! Là sợ hãi đó!

Cô quơ quơ thanh nhuyễn kiếm, cho hay: "Ừm, thật xin lỗi, ta lỡ tay, ta không nghĩ nó sẽ kinh khủng như vậy."

Nhìn đi, nhìn đi! Nhìn vẻ mặt hối lỗi sợ hãi lo lắng của ta đi! Vậy nên làm ơn, thu cái bản mặt đó lại đi!

Ta sợ là ta đánh đó nha!

Đúng như Khanh Ly nghĩ, sau khi đám ma tộc nghe thấy lời của cô, bọn chúng gầm lên một tiếng, lao thẳng tới tấn công Khanh Ly, hoàn toàn ngó lơ bốn người kia.

Khanh Ly: "..." Này! Này! Ta đã nói, ta sợ là ta đánh rồi mà!

Download APP, continue reading